MẸ ĐÃ DẠY TÔI RẰNG…Khi tôi vấp ngã, mẹ bảo rằng : Con hãy đứng dậy và nhìn thật kỹ nơi con vừa nằm xuống để nhắc nhở mình đừng bao giờ ngã như thế nữa.Khi tôi có lỗi mẹ nói : Con hãy nhìn vào mắt mẹ và nói lời xin lỗi để thấy được con đã làm mẹ buồn biết nhường nào.Khi tôi học bài, mẹ nhẹ nhàng bảo: Con hãy nhìn vào quyển vở của mình và mỉm cười như với một người bạn. Sự thân thiết ấy sẽ làm cho con có nhiều hứng thú trong học tập hơn.Khi tôi ăn cơm ,mẹ gắp cho tôi: Con đừng ăn mãi một món yêu thích nhé, con hãy nhớ rằng rất nhiều người trong bữa ăn cũng thích món ấy.Khi tôi buồn khóc ,mẹ dịu dàng : Con hãy nhìn vào những người xung quanh mình xem, đừng làm cho người khác khó xử vì nỗi buồn của con,họ đang vui vẻ thế kia mà.Khi tôi trồng cây làm vườn : Nếu con có lỡ làm chảy máu ngón tay của mình, con đừng chạy ngay lại mẹ mà hãy tìm cách cầm máu vì không phải lúc nào mẹ cũng ở bên con.Khi tôi chào mẹ buổi sáng trước khi đi học : Con hãy đi và nhớ đến mẹ, mẹ tuy không ở bên con nhưng lúc nào mẹ cũng nhớ đến con, bởi vì…Mẹ yêu con.Mẹ bảo rằng: Khi con sinh ra con đã khóc, thì những người xung quanh con vui mừng. Vì vậy con hãy cố gắng sống cho đến cuối đời, con sẽ cười khi nhữnh người xung quanh con khóc.